Khi con nói, bố bảo là cãi (Phần 1) - HappyShop Today
Home » Khi con nói, bố bảo là cãi (Phần 1)

Khi con nói, bố bảo là cãi (Phần 1)

by JEN

💔Khi con nói, bố bảo là cãi (Phần 1)

(Hiểu đúng về sự im lặng, đối thoại và quyền được lắng nghe trong gia đình)

“Cãi à”– Một câu nói quen thuộc, một nỗi đau không tên, những giọt nước mắt đã rơi xuống hoặc thậm chí chảy ngược, những sự thật mà chúng ta cần đối mặt, chứ không phải tránh né cho xong.

Có những gia đình mà mỗi khi con cất lời chia sẻ một điều trái ý, người bố sẽ lập tức chặn lại bằng một câu quen thuộc:
Cãi à?

Dù con không hề lớn tiếng. Dù con chỉ đang cố giải thích. Dù con chưa kịp nói hết câu.

Một câu nói tưởng chừng vô hại, nhưng đối với nhiều đứa trẻ, đó là dấu hiệu cho sự chấm dứt của mọi cuộc đối thoại.
Không cần biết con nói đúng hay sai, hợp lý hay không, chỉ cần trái ý, là thành “cãi”.
Vấn đề không nằm ở chuyện ai đúng. Mà nằm ở chỗ: người lớn nhiều khi không thật sự chịu lắng nghe.
Thay vì lắng nghe để hiểu, họ lắng nghe để phản bác, kết luận, hoặc ra lệnh.

Vì sao?
Vì họ quen với lối giao tiếp “trên – dưới”, không phải “ngang hàng – cùng nhau”.
Họ tin rằng vai vế cho phép mình áp đặt.
Họ sợ mất quyền lực nếu phải thừa nhận một điều hợp lý đến từ… con cái.

Và rồi chuyện gì xảy ra?
Con học cách im lặng để yên thân, hoặc bùng nổ trong bất mãn.
Mẹ thì nhẫn nhịn cho êm cửa ấm nhà, nhưng vô tình biến sự im lặng thành dung túng.
Cả nhà ngồi ăn cùng nhau nhưng không ai thực sự lắng nghe ai.
Một thế hệ lớn lên trong cảm giác: “Tiếng nói của mình không quan trọng.”
Đáng buồn là, khi người ta không được lắng nghe đủ lâu, họ cũng ngừng lắng nghe người khác.
Sự im lặng hóa thành DI SẢN.

Bạn có thấy tình huống này quen thuộc không?
Hãy dừng lại để ngẫm về vấn nạn này một chút, rằng liệu chúng ta có thể cùng nhau làm điều gì đó không? Và rằng chính mình có thể bắt đầu từ việc nhỏ nào?
(dừng lại một chút bạn nhé!)

Trong rất nhiều gia đình, đặc biệt là gia đình Việt với truyền thống trọng vai vế và tôn ti trật tự, tiếng nói của con cái thường bị quy chụp, gạt đi hoặc xem nhẹ. Dần dần, đứa trẻ học được một điều: “Nói cũng vậy thôi, tốt nhất là im lặng.”

Nhưng rồi sẽ có một người bắt đầu lại.
Một người dám đặt dấu chấm hỏi: “Vì sao mình không được phép nói?”
Một người không lớn tiếng, nhưng không khuất phục.
Một người vẫn giữ lễ phép, nhưng kiên định.

Có thể bạn chính là người đó.

Không ai sinh ra đã biết lắng nghe.
Nhưng nếu bạn bắt đầu học bằng chính cách bạn lắng nghe bản thân, chúng ta đã bắt đầu viết lại một chương mới cho gia đình mình – Một chương có lắng nghe, hiểu biết, và sự bình đẳng trong đối thoại.

Vì ai cũng xứng đáng được lắng nghe.
Kể cả một đứa trẻ.

21.5.2025
(còn tiếp)

#doithoaigiadinh #giaotiepvoicon #chameconcai #jenthuy #tamlyhocgiaotiep

Related Videos